20/05/2023 vừa qua, Vietrek Travel đã có cơ hội được đồng hành cùng những người bạn trẻ trung và vô cùng năng động đến từ Công Ty TNHH Bel Việt Nam để tìm đến thiên nhiên nơi mà không ồn ào, không vội vã của việc chạy deadline tại vườn quốc gia Bù Gia Mập.
Hành trình bắt đầu từ lúc bình mình chưa lên
Đồng hồ điểm 05:35, Chú Tài nổ máy, lái chuyến xe với 20 người con yêu thiên nhiên và lẩn trốn việc chạy deadline tiến về Vườn Quốc Gia Bù Gia Mập. Cái tên Bù Gia Mập vốn là Bu Gia Mấp - là tiếng của đồng bào người S'tiêng nhưng vì một số người không đọc và hiểu được từ Bu nên đã chuyển thành “Bù” và “Gia Mấp" thành “Gia Mập". Thông tin thú vị này chúng tôi được cung cấp bởi anh hướng dẫn viên của đoàn.
Sau đoạn đường di chuyển gần 200km đồng hành cùng bác tài thì đoàn của Vietrek cũng đã tới vườn tầm giờ trưa. Giữa cái nắng gắt của đầu mùa hạ, khi vừa đáp chân xuống vườn cứ như là người lữ hành đang lạc lối trên sa mạc gặp được ốc đảo. Những cây cối xung quanh cứ như thế làm mát và xoa dịu đi được cái nắng gắt ôi bức kia. Trước khi được đặt tay lên bàn ăn để khỏa lấp cái bụng thì đoàn được anh hướng dẫn viên tại vườn dắt cả đoàn đi tham quan thác Đắk Mai.
Sự hùng vĩ của con thác Dakmai
Thác Đắk Mai - Con thác làm chúng tôi phải thốt lên “Mát quá"
Đến VQG Bù Gia Mập, các thành viên trong đoàn bước xuống xe, đối diện với cái nắng nóng hơn 32 độ vào giờ trưa, chúng tôi cho rằng dạo một vòng thác về “thác không đổ thì chúng tôi cũng chảy nước". Nhưng bạn biết không, chúng tôi đã lầm to, chạm tay vào cầu thang dẫn xuống thác, một luồng không khí lạnh thổi phà vào tán thẳng mặt chúng tôi, cứ như thể một cái điều hoà khổng lồ đang chạy với tốc độ gió hết công suất vậy.
Thời điểm chúng tôi đi là đầu mùa mưa, có lẽ vì vậy mà màu da của dòng thác có chút nâu và mái tóc trắng xoá của Đắk Mai còn chút thưa. Càng tiến lại gần, con thác càng trở nên hùng vĩ, chúng tôi sướng ran hết cả người. Có vẻ như thời điểm tháng 5 này là mùa bươm bướm, nhìn chúng bay lướt thành đàn, lượn quanh dòng thác. Dưới con mắt của một kẻ mộng mơ như tôi, tôi cảm thấy khung cảnh này này thật quá đỗi êm dịu và rộng lớn. Nếu đi vào giữa mùa mưa, có lẽ tôi sẽ được chiêm ngưỡng nét đẹp đầy đặn của dòng thác và để dòng nước ôm lấy, thả trôi tâm hồn mình.
Phần bên trong của thác xanh mướt bởi thảm thực vật
Quay về điểm nghỉ trưa, chúng tôi đánh vài chén để cho đầy ấp cái bụng để chuẩn bị chiến đấu cho cuộc hành trình dài. Nhưng chúng tôi - với những con người từ thành thị, bỏ phố về rừng 2 ngày 1 đêm - không wifi - không 4G - không sóng nhưng vẫn tranh thủ nhanh tay cắm sạc cho chiếc điện thoại yêu dấu của mình. Để làm gì ư? Tất nhiên là để lưu lại những khoảnh khắc tuyệt vời của chuyến hành trình rồi. Dù thời thế có đổi thay thì niềm đam mê chụp choẹt của chúng tôi vẫn chẳng bao giờ vơi đi.
Anh hướng dẫn viên với cái tên thật đẹp Điểu Hưng là người đồng bào Stiêng với những am hiểu của mình về khu rừng Bù Gia Mập chính thức khởi động cuộc hành trình này.
Anh hướng dẫn viên thuyết minh về rừng
Để chuyến đi được trọn vẹn hơn thì sự chuẩn bị cho bản thân cho việc luôn luôn cần thiết, mọi người trong đoàn đã lựa chọn trang phục cho chuyến đi: kín, nhẹ và nhanh khô, bởi lẽ đây là cung đường phải băng qua những dòng suối và là thiên đường của những “nhóc Vắt". Thú thật, Vietrek rất biết ơn mẹ thiên nhiên đã mang đến cho Bù Gia Mập một hệ sinh thái đa dạng nhưng thật không thể nhận lấy những cái chạm tình cảm từ “nhóc Vắt" nằm ngổn ngang và hả hê trong rừng. Quần dài, chiếc vớ dày + dài, đôi dép rọ bộ đội, hay những chiếc giày trekking chuyên đi nước, bộ đồ tắm suối, đồ ngủ cùng bộ vệ sinh cá nhân đơn giản, chai xịt côn trùng là những gì mà Vietrek đã gói gọn trong chiếc balo 22L của mình trong chuyến về rừng này.
Dưới sự bao bọc bởi rừng tre xen lẫn cây lồ ô, con đường mà chúng tôi đi - ánh mặt trời trên đỉnh đầu cùng cái nóng bức có cố đến mấy cũng khó mà chạm được đến làn da của chúng tôi. Con đường xanh rờn, tiếng lá xào xạc của tre và lồ ồ khiến lòng tôi xao xuyến đến lạ, phải chăng cánh rừng đang vui mừng nở những nụ cười và mở lời chào đón những người con về với thiên nhiên núi rừng.
Băng qua những khúc cua, những tia nắng len lỏi qua tạo ra những vệt sáng tựa như những cây đèn chiếu từ trên cao xuống trên sàn diễn của các siêu mẫu - chúng tôi đang “catwalk” trên con xe 29.
Mải mê trong mớ mộng mơ, con 29 đã tải chúng tôi đến Trạm kiểm lâm số 2 khi nào chẳng hay. Đây chính là điểm mà chúng tôi bắt đầu chuyến hành trình “bỏ phố về rừng” 2 ngày 1 đêm của mình.
Mọi người cùng nhau check in trước khi bắt đầu hành trình
Bắt đầu hành trình đi vào rừng, mọi người đã bông đùa rằng tưởng lên đây rồi không cần phải chạy deadline nữa ai mà có ngờ bây giờ phải chạy theo anh hướng dẫn viên.
Nhưng mà thật may mọi người ạ vì anh vừa đi vừa dừng lại để có thể chia sẻ những kiến thức uyên thâm về khu vườn này đến với mọi người. Anh thì nhiệt huyết chia sẻ những kiến thức, chúng tôi thì vui vẻ vì được nghỉ ngơi và tiếp thu kiến thức mới. Anh HDV chỉ cho chúng tôi những loài cây đã hiên ngang đứng đây từ bao đời như cây Cầy, cây Kơ Nia hay cây Bằng Lăng,... chỉ cho chúng tôi cách phân biệt cây Tre với cây Lồ Ô.
Hành khách băng qua các con suối tại Bù Gia Mập
Thú vị nhất đối với chúng tôi có lẽ là trải nghiệm uống nước từ dây Tầm Ruột - tên gọi theo tiếng địa phương. Nhìn thân cây nhỏ, còi cọc vậy thôi chứ đây chính là vị cứu tinh khi lạc trong rừng mà thiếu nước đấy nhé. Mọi người đều muốn nếm thử vị của dòng nước lạ này, ai cũng bày ra ánh mắt chờ chực sáng quắc, khuôn mặt hóng tới lượt và xem xét phản ứng của người thử trước, khoảnh khắc đứng “há miệng chờ nước’’ quả thật đã để lại nhiều tấm hình hết sức hài hước. Anh HDV chu đáo dặn dò: “Những người đã nếm được nước rồi mình đi sau, những người chưa thì mình đi trước để những người sau bụng có ọt ọt thì giải quyết cho nó nhanh’’. Nghe cái tôi tỉnh lại liền à, gì cũng thử, gì cũng cho vào miệng như tôi thì ắt là phải đi chốt đoàn rồi.
Hành khách nhí đang thả mình cùng con dốc tại Bù Gia Mập
Những đôi chân cứ thế mà miệt mài đi cho đến khi chúng tôi bắt gặp cây cầu gỗ ẩn trong những tán lá bắt ngang qua dòng suối mát. Bảo là suối mát là do chúng tôi tưởng tượng ra vậy thôi chứ thực tế hôm chúng tôi đi dòng suối khô queo, thời điểm tháng 5 mưa chưa nhiều nên nước cũng không có là bao. Cây cầu này có cái tên với sự tích rất đặc biệt: cầu Wá Lâm - a HDV kể là vì khi nhậu họ thường xài một ly, mà người này đợi người kia cầm ly quá lâu nên cầu Wá Lâm - Cầm Wá Lâu ra đời. Thật lạ lẫm làm sao.
Bạn khách đang ghi hình lại dòng suối trong veo tại Bù Gia Mập
1 tiếng đồng hồ trekking, chúng tôi đến được bên dòng suối trong veo. Nghe anh HDV bảo mùa mưa thì nước sẽ lên hơn đầu gối, còn hiện tại dòng suối này chỉ chạm hơn mắt cá chân chúng tôi xíu thôi. Nước suối lúc nào cũng mát lạnh và có vị ngọt, lấy tay giữ một ít nước và hất lên mặt - thật sự sảng khoái. Đi thêm được 10 phút, Trạm kiểm lâm Đắk Manh với hai đồng chí Chó Con và Mèo Lớn nhận công việc ra đón đoàn chúng tôi, các anh trong nhà theo lời kể của a HDV thì mấy anh đi công tác hết trơn rồi, để lại mảnh đất, căn nhà cho hai đồng chí Chó - Mèo này trông.
Với hơn 10 phút di chuyển, chúng tôi đến được điểm hạ trại, khoảnh khắc dòng suối Đắk Manh cùng điểm hạ trại hiện ra, mọi thứ như vỡ oà, không còn mệt nhọc, không còn lắng lo, chúng tôi nhanh chân tiến vào nhận lều, - lều được cái anh porter dựng sẵn, soạn sửa đồ và kéo nhau xuống tận hưởng cảm giác ngâm mình dưới dòng suối. Tại dòng suối có 1 cái xích đu, mọi người thường ngồi trên đó chụp hình check-in, nhưng các anh con trai lại nghịch hơn, dùng để đu nhảy xuống dưới suối. Tác hại là mọi người phải cùng nhau truy lùng cái kính của anh đó, không biết ảnh nhảy thế nào mà cái kính trốn mất tiêu.
Trong khoảnh khắc mà mọi người đắm mình dưới dòng suối mát lành thì cũng là lúc các anh porter hì hục tranh thủ chuẩn bị cho kịp bữa ăn cho buổi ăn tối nay. Những làn khói, hương thơm của đồ ăn tỏa ra khắp khu rừng. Khiến cho cái bụng của ai cũng tạo ra tiếng vang.

Gian bếp - nơi cho ra những món ăn mang đậm hương vị núi rừng
Vừa hay khoảnh khắc trời đổ mưa cũng chính là lúc mọi người đã vừa lên trên bàn ăn, khung cảnh mọi người tụ họp với nhau dưới chiếc bạc được bắt lên và trong đó chỉ có 1 bóng đèn duy nhất và xung quanh là rừng cây, bóng tối đang đổ dần xuống và tiếng mưa đang rơi tí tách bên tai cảm giác vừa lạ lẫm nhưng lại vừa thú vị.
Khoảnh khắc ấm cúng của mọi người trên bàn ăn
Đến với nơi rừng rú thì những món ăn được nấu bởi các anh porter chưa bao giờ làm chúng tôi thất vọng, không biết có phải vì đi nhiều đói hay như nào mà lúc nào những món ăn của các anh nấu cũng rất ngon. Những món ăn ở đây được các anh nấu trong nồi xong bỏ vào trong ống tre và để hơ dưới ngọn lửa. Chúng tôi mới thắc mắc vì sao lại bỏ vào ống tre làm gì thì lúc sau mới biết được rằng là để như vậy thì đồ ăn sẽ được ngấm thêm vị ngọt từ cây và mang đậm hương vị của rừng. Những món ăn rất đỗi bình thường như là bò kho, cháo đêm, vịt quay,... nhưng lại mang mùi vị cực kỳ cuốn hút làm cho chúng tôi cứ cầm đũa mãi không thể đặt xuống được.
Chúng tôi cứ thế ăn như đánh trận, chiến tan tác, cho sạch vào bụng không chừa lại cọng rau mảnh lá nào. Mồi ngon không thể thiếu rượu mừng, các anh cho chúng tôi nếm thử rượu với cái tên sang chảnh là “Chu Ho” nhưng thật ra là rượu Chuối Hột. Xin đính chính chúng tôi không phải là con mọt rượu, chúng tôi chỉ là kẻ lãng mạn thưởng thức “Chu Ho" trong cái ly bằng ống tre xinh xắn giữa trời đêm đầy sao cạnh đống lửa hồng mà thôi.
Hạ màn của bữa tiệc thịnh soạn này là những củ khoai bự như bắp tay được các anh vùi trong đống lửa từ bao giờ. Củ nào củ nấy chín đều, thơm lừng và bốc khói nghi ngút giữa trời đêm se se lạnh.
Khi màn đêm buông xuống cũng là lúc cảnh vật dường như đã ngủ im chỉ riêng dòng thác vẫn hì hục làm việc để tạo ra một âm thanh rì rào bên tai giúp mọi người có thể dễ dàng vào giấc ngủ hơn nhưng cũng có khoảnh khắc mọi người lại lầm tưởng đó là tiếng mưa tíc tắc rơi. Và rồi cứ thế đồng hồ điểm 8 giờ tối và mọi người dần chìm vào giấc ngủ những giọng nói đã bắt đầu ngừng và trả lại cho khu rừng một không gian thật yên tĩnh.
Buổi sáng sớm tinh mơ khi mặt trời vừa ló dạng, lạ lẫm thay, không còn tiếng chuông báo thức ám ảnh, chúng tôi thức dậy trên một tinh thần hết sức tự nguyện và cực kỳ sảng khoái vào lúc sáu 06:00 sáng và ai trong đoàn cũng phải giật mình rằng không hiểu lý do vì sao ai khiến mà mới 8 giờ tối là đã ngủ mất tiêu trong khi ở nơi đô thị thì chuyện đó sẽ không thể nào xảy ra được.Vậy mà, ở đây thiên nhiên đã làm rất tốt điều đó chính là đưa mọi người vào giấc ngủ rất sớm và đánh thức mọi người khi trời vừa ló dạng.

Hành khách nhí nô đùa tại con thác Bù Gia Mập
Ở đây mọi người phải đánh răng trực tiếp tại thác lúc đầu có một vị khách ngờ ngợ không biết phải đánh răng ở đâu thì có một chị khách chung đoàn trả lời “đánh răng dưới suối luôn đó em”; “ủa thiệt hả ? Phải xuống suối đánh hả chị ?” chị khách chỉ thẳng xuống suối thấy có một bạn khách khác đang đánh răng ở dưới đó. Lúc này, có một vài người mắt chữ A và mồm chữ O đành phải chấp nhận trải nghiệm một hoạt động mà chỉ có tại đây thôi.
Chú porter hỗ trợ đổ nước sôi pha mì cho mọi người trong đoàn
Sau khi vệ sinh cá nhân xong, cũng là lúc mọi người được hưởng thức buổi sáng bình dị nhưng lại với cái view triệu đô. Với menu buổi sáng chỉ vỏn vẹn là 1 gói mì và chả lụa kèm theo đó là một món rau đặc trưng của vùng này chính là “lá diếp”. Nghe thì có vẻ đơn giản đó nhưng như Đen Vâu đã hát : “ Ở dưới xuôi chúng mình gọi view này là view triệu đô, vậy thì ai mới là người dư dả ? ”. Một câu hát thật sự đáng phải suy ngẫm đúng không ạ ?
08:00: hành trình trở về chính thức bắt đầu. Sau cơn mưa bất chợt của ngày hôm qua đã góp phần thêm sự lo lắng cho mọi người trong đoàn không phải là lo vì đường trơn trượt mà lo vì phần đường sẽ thêm nhiều “nhóc vắt” hơn nữa. Và đúng như vậy đường đi để ra khỏi rừng xung quanh toàn là vắt. Mỗi lần nhóc búng một cái là kèm theo đó là những tiếng hét thất thanh của mọi người. Thế mà, trong đoàn có 2 cậu bé với chiều cao chưa kịp phát triển và đó cũng là cơ hội để chú vắt bám lên người, có 1 cậu bị vắt bám lên cổ xong bò xuống hút máu ngay phần gần nách khi nghe tin mọi người vừa thấy thương mà vừa thấy buồn cười khi vắt mà cũng biết lựa chỗ tế nhị để mà hút máu.
Mọi người trong đoàn băng qua con suối DakKa
Và rồi mọi người cứ tiếp tục hì hục cố gắng để hoàn thành nốt chặng đường của ngày hôm nay và trở về với cuộc sống của thường nhật. Cứ thế hành trình còn lại nối tiếp với nhau là băng qua những con suối và leo lên những con dốc mà hôm qua chúng tôi đã thả mình xuống.
“Đến nơi rồiii" - Là câu nói tiếp động lực lớn nhất cho chúng tôi tại thời điểm ấy. Khoảnh khắc con đường nhựa dần lộ ra, con dốc cũng khó nhằn hơn, chúng tôi dồn hết sức lực phi một mạch lên trên. Chúng tôi như những người con lạc lối tìm ra con đường ánh sáng. Ngồi nghỉ trên hàng ghế dài dưới bóng mát của cây xanh, chúng tôi thở phào nhẹ nhàng, tự hào về bản thân khi đã rất cố gắng đến vậy. Chúng tôi ưỡn ngực tự hào nhận huy chương vinh dự chinh phục cung đường Bù Gia Mập 8km từ Vietrek Travel.
Nụ cười của hành khách nhí khi tham gia chinh phục cung đường Bù Gia Mập
Đọc xong bài viết này nếu quý khách yêu thích Bù Gia Mập thì nhanh tay liên hệ ngay Vietrek Travel qua hotline/zalo: 0377 130 051 để được tư vấn nhé. Vietrek Travel chuyên tổ chức những chuyến tour trekking hấp dẫn người yêu người yêu thích như: tour trekking Tà Năng Phan Dũng, Tour trekking Tà Giang, tour Cực Đông... cùng nhiều quá tặng hấp dẫn.